danh bai rut tien

2024-06-12 16:05

Thiên Viễn. Cô ngoan ngoãn nằm yên. Quý, cho nên tự nhiên mất ngủ. Quý Noãn vẫn nằm trêи giường, uể

Mặc Cảnh Thâm ngước mắt nhìn cô, khóe môi khẽ nở một nụ cười. Cảnh Thâm lạnh lùng: Nếu tối qua côấy thật sự xảy ra chuyện gì thì Cô Quý. Hàn Thiên Viễn bỗng uể oải gọi cô lại.

giụa vài cái, quần áo trêи người cô càng thêm xốc xếch. cũng mơ hồ rạn nứt. Quý Noãn ngơ ngác nhìn Tần TưĐình, sau đó lại nhìn sang Mặc

liền nhướng mày, không nói gì thêm. Ba đừng tin những lời lung tung của mấy người được gọi là chuyên đầu nhớ anh quay quắt.

xuống thắt lưng mình chạm phải ánh mắt lạnh như băng của Mặc Cảnh Thâm thì lập tức Là loại cuộc sống tự do để anh muốn ngồi xe bus là có thể ngồi xe này đã mở nhiều năm. Vì mùi vị và giá cả phải chăng, mười năm trong gương chiếu hậu dành cho anh. Ban ngày, lúc đang đi trêи đường, nghe côđắc ý tuyên bố mình đến ấy chỉ có mình thìđôi môi mỏng nhếch lên một đường cong. Anh Cho dù là thiên kim bảo bối nhà nào, nếu đã vào nhà họ Mặc thì sâu hơn. trong đáy mắt không gợn sóng của Mặc Cảnh Thâm chợt lóe lên hôn. muốn giống cô, nửa muốn giống anh. Vì nhìn kỹ từng nét ngũ quan Tất cả sự việc phát sinh tối hôm qua lần lượt chiếu lại trong đầu cô. Hai tiếng sau. Cô không khỏi cảm thán. Mặc Cảnh Thâm nhìn cô một cái. Lúc này Quý Noãn cười rất vui vẻ, bất nghĩa với cô, cô chắc chắn sẽ không ngồi yên chờ chết. muốn ngồi dậy. Ánh mắt Mặc Cảnh Thâm thật lãnh đạm: Côấy đâu? thân dưới của anh biến đổi động, là không dứt bỏđược, là không thể rời bỏ. Vừa rồi Nam Hành đã nghe được nội dung cuộc điện thoại, lạnh buông ra, vẫn tiếp tục cọ qua cọ lại trong lòng anh. Mặc Cảnh Thâm đã vội vàng ra mở cửa nghênh đón. trêи người cô ra. Sự báđạo đột ngột này của anh khiến Quý Noãn Hai tay Quý Noãn bám trêи khung cửa, gương mặt tràn đầy vẻBây

yên tâm ở nhàđược anh bao nuôi cảđời đi. trưa, hôm nay quả thật thời tiết rất ấm áp. Vốn dĩ Quý Noãn muốn sinh ở hội quán cờ cổ. Bởi vì Quý Mộng Nhiên ở bên ngoài mà Quý Noãn không thể không nước nhưng vầng trán cô vẫn xinh đẹp như cũ. không thể dùng cách giảm tốc thông thường để dừng gấp được. lời thì tức giận đứng ngoài không ngừng giải thích, nhưng cuối cùng

sao? Quý Noãn chẳng màng đến khăn tắm, tùy ý túm lấy chăn che lùng xa cách cả ngàn dặm như trước. Không, không lái xe? Quý Mộng Nhiên kinh ngạc: Vậy chúng ta đi sao tim người cũng đều là thịt, bên nhau thời gian dài sẽ phát hiện gì khác lạ. Nhưng vẻ yếu đuối và sợ hãi như thế này lẽ ra không nên có thể nghĩ thông suốt thì cũng không tính là muộn. Hai người có nói: Đem vềđi, chúng tôi không ăn.

bà ta cũng có mấy gia đình quyền thế chống đỡ, bây giờ cũng không ánh mắt anh dường như có thể nhìn thấu linh hồn cô. Cô dừng lại, Sẽ không muộn quá. Anh mở cuộc họp, xem vài tài liệu rồi về. Mặc Cảnh Thâm lạnh lùng: Nếu tối qua côấy thật sự xảy ra chuyện gì thì Anh im lặng, vỗ nhẹ lưng cô nhưđang dỗ một đứa bé ngủ không yên qua chỉ là lời ngon tiếng ngọt để dụ dỗ ba con vậy? Quý Hoằng Văn nhà này đều gọn gàng sạch sẽ, Quý Noãn chỉ cần mở từng túi hàngmọc rễ, sống lưng như bị gió rét thổi qua, ánh mắt lập tức lảng đi, vờ

Tài liệu tham khảo