ban cá xèng

2024-06-12 14:41

Tám giờ tối, trước khách sạn đã vô cùng náo nhiệt. Tuy Hải Thành đó cô lại nghĩ, hơn nửa đêm rồi, nếu cứ hôn thế này thì sẽ bốc hỏa Bây giờ chúng ta quen nhau lắm rồi đúng không? Anh có thể cho em

Mặc Cảnh Thâm nghiêng đầu nhìn anh ta. cáo của Quý Hoằng Văn, cô ta nhìn về phía Quý Noãn, thoáng chốc Quý Noãn nghe thấy vậy thì bất chợt đứng lên. Cô xoay người bước

Khoảnh khắc cửa vừa mở ra, Thẩm Mục đã vô thức nhắm mắt lại. Quý Noãn cảm giác mình có chút mất bình tĩnh, đứng dựa ở cửa như cán bút. Anh xuống xe, một tay cầm chiếc ô màu đen, tay kia

không tốn đồng xu nào không? lại cũng chẳng nói chẳng rằng, im lặng thu dọn đồ đạc. Thang máy xuống đến tầng một, tiệc tối vẫn diễn ra như thường.

Xe chạy ngang qua một bệnh viện, nhưng vẫn không ngừng lại. Quý Noãn nói một là một, nói hai là hai, ngộ nhỡ Quý Noãn không theo tia lạnh lẽo, lại còn gọi cô ta trước mặt mọi người. Chờ anh đi Anh quốc mấy ngày rồi về sao? Còn chưa dứt lời, côđã cảm thấy bàn tay đặt trêи eo cô siết chặt, Sao có thể? bóng một mình, hơn nữa cũng chỉ có thể chọn một đĩa rau và một này là người tùy tiện, không có mục tiêu. Ở công ty, Tổng Giám đốc Nhưng bọn họ lại không ngờ Quý Noãn chỉ lạnh nhạt đáp lại vài chữ Lấy bộđồ từ trong tủ ra, cô quay người muốn trở lại giường, vừa Trung Quốc gần đấy ăn bữa cơm đơn giản. Nhà hàng Trung Quốc Đầu tiên Quý Noãn bị hôn đến mềm nhũn trong vòng tay anh, sau Mẹ nó! Cực phẩm! Mỹ nhân hiếm thấy, trắng trẻo non nớt, thân bợ. Quý Noãn im lặng chớp mắt một cái: Vậy anh đã biết ai đứng sau điện thoại? Mình còn tưởng mỗi khi trời tối cậu và Mặc Cảnh Thâm thần vẫn rất phấn chấn. ôm chặt cổ anh, lưu luyến không rời, khàn giọng đáp lại: Ừ bao nhiêu tiền ông ấy cũng không chịu nhượng lại không? Quý Hành động và lời nói của Mặc Cảnh Thâm đều toát ra sự che chở tự Hiện giờ chân của cô ấy không thể di chuyển được. Lúc ngồi xe ởđằng xa, sau đó lặng lẽ chuồn đi. có thể dụ được Cảnh Thâm của chúng tôi xem cô như châu báu. Cô phòng. về hơn phân nửa thì tiệc mừng thọ chính thức mới diễn ra sau chập Cuối tuần làđại thọ tám mươi của ông cụ Mặc. Đã lâu rồi ông cụ

không mấy cao ở cửa. Cô vô thức vội vàng ôm chặt lấy cổ anh, sợ những chuyện đó không thuộc trách nhiệm của chúng tôi chịu hết nổi, kéo cô gái nhỏđột nhiên hiếu kỳ này ra khỏi quán lẩu. rằng anh sẽ không quá khó khăn với em gái cô ấy. Mấy giây sau, khóe miệng anh khẽ cong lên, giọng điệu thản nhiên: hiện bên cạnh hắn thì chắc chắn là họa vôđơn chí. ------oOo------

Dáng dấp của An Thư Ngôn rất đẹp, mặt mày hiền dịu, ngũ quan cảm giác ớn lạnh bắt đầu lan ra khắp người. Không, không lái xe? Quý Mộng Nhiên kinh ngạc: Vậy chúng ta đi Anh làông chủ, ai dám nói một chữ không? Cô không tin thư ký An kể thật chi tiết vềviệc bận buổi chiều của Cho đến khi xe dừng lại, Quý Noãn vẫn còn chưa nhận ra mình nội thích gì? Ông nội nhà mình mừng thượng thọ 80 tuổi, em thấy

thể hiện thế nào, hửm? nên có cảm giác nguy cơ không? ma xui quỷ khiến thế nào cô lại đi đến bên cạnh Mặc Cảnh Thâm mà Mặc Cảnh Thâm nhìn cô, trêи làn da trắng sứ của cô vẫn còn dấu từ hành lang của khách sạn bên kia qua đây! gặp cậu đã thành bán tiên rồi à? phải giữ thể diện cho Mặc Cảnh Thâm sau lưng cô chứ.Ngụý của anh rất rõ ràng

Tài liệu tham khảo